Tác phẩm: Ăn Tết Cả Năm
Tác giả: Đêm Cuối Xuân
Thể loại: Tản văn
Tết đến rồi!
À… Tết qua rồi! Nhưng có ai cấm mình không được ăn Tết mùng hai mươi chín đâu chứ.
Người ta thường nói ngày Tết phải tươi cười vui vẻ thì cả năm mới được may mắn. Tôi muốn được vui vẻ cả năm. Cũng chẳng có gì gọi là quá tham lam đâu nhỉ?
Hằng ngày đi làm, công việc bộn bề, deadlineDeadline: giới hạn thời gian nhất định phải hoàn thành một hay nhiều công việc, nhiệm vụ được giao. ngập đầu. Nhưng có sếp tâm lý, đồng nghiệp thân thiện hiểu cái gu trà sữa, bún bò của mình. Vui vẻ quá còn gì.
Bị đau bị ốm. Có bạn bè hỏi han, thăm nom. Có người thân lo lắng, chăm sóc. Tự nhiên thấy khoẻ hơn đôi chút. Ấy cũng là vui vẻ.
Bị thất tình, cãi nhau, chia tay với người yêu. Có chai rượu bầu bạn. Có cây cột lắng nghe mình tâm sự. Có nhà vệ sinh để trút bỏ gánh nặng trong lòng. Rồi năm tháng dần trôi, vết thương xưa phai mờ. Có một người tựa tia nắng ấm áp bước đến chìa tay ra. Ấy lại là vui vẻ.
Hay tỉ như trên dòng đời tấp nập gặp những người tốt bụng nên cảm thấy ấm lòng, gặp những người không tốt thì tự nhủ sẽ cố gắng “đóng góp” cho đất nước một công dân gương mẫu. Vui vẻ quá chứ lị.
Tôi biết muốn vui vẻ cả năm vốn chẳng phải là việc dễ dàng. Nhưng ước mơ đâu có ai đánh thuế. Ngày nào tôi vui vẻ thì ấy là ngày Tết.
Năm nay bạn có thấy pháo hoa không? Tôi có pháo hoa trong lòng. Pháo hoa bắn lên bầu trời đen rồi bung toả thành hàng ngàn tia sáng lấp lánh. Rực rỡ. Chói loá. Diễm lệ. Quyến rũ. Xinh đẹp như đoá hoa nở rộ trong lòng tôi.
Bình Luận